Món quà đặc biệt của em

bởi vậy, tôi càng mừng hơn khi biết chúng tôi được phân công về cùng bộ phận với nhau. Chúng tôi làm việc thật ăn ý. Nhất cự ly, tôi chóng vánh tỏ tường tình cảm với em. Chẳng biết cảm động gì ở thằng con trai vẫn còn trắng tay là tôi lúc đó, em gật đầu đồng ý làm bạn với tôi, dù đang được nhiều anh chàng trong công ty ngấp nghé. Ảnh minh họa. Nguồn: Internet Do thuộc tính công việc, bọn trẻ trai chúng tôi tập luyện hút thuốc. Trong công ty, nhìn quanh ai cũng hút thuốc. Thuốc lá hút rồi thật khó bỏ. Em thì ghét mùi thuốc lá. Em bảo, hút thuốc có hại cho sức khỏe. Điều đó cố nhiên mọi người đều biết, tôi cũng vậy. Nhưng, bỏ thuốc, với tôi có nhẽ là điều không tưởng. Hình ảnh tôi với điếu thuốc trên môi có lẽ không đẹp lắm trong mắt em, nên tôi cũng ít dám công khai hút thuốc. Nhưng, làm sao giấu được em, khi khói thuốc ám vào xống áo, vào tóc và nhất là vào răng miệng, hơi thở. Em hết khuyên tôi, từ lời ngon ngọt đến gay gắt khó chịu. Lời hứa “sẽ hạn chế” của tôi xem ra còn khó khả thi, huống gì là bỏ hẳn. Tôi lại còn hiếm hay ho, em vừa lo vừa hờn giận, nhưng tôi chỉ cười trừ. Hẳn nhiên, cái chiêu “bỏ thuốc mới được hôn người yêu” được em vận dụng triệt để. Tôi rất khổ sở, vừa bực vừa giận em. Chợt một ngày lãnh lương xong, em mua tặng tôi món quà. Mở ra, tôi kinh ngạc hết sức khi thấy một chiếc hộp quẹt “hàng hiệu”, món đồ mà những tay nghiện thuốc lá đều muốn sở hữu. Chiếc hộp quẹt đó mà sử dụng trước mặt những giáo đồ thuốc lá khác thì quả là đáng kiêu hãnh. Tôi không hiểu sao mình lại được nhận món quà đó. Có lẽ nào em hết yêu tôi, nên khuyến khích tôi hút thuốc thoải mái? Hay em đã từ cuộc vận động, quyết định sống chung với khói thuốc? Lời giảng giải của em làm tôi vừa bất ngờ vừa cảm động. Tặng tôi chiếc hộp quẹt, vật mà em biết tôi luôn mang theo bên người, là em muốn mỗi khi tôi thèm thuốc, chuẩn bị châm lửa, tôi sẽ nhớ đến em, nhớ lời căn dặn đừng hút thuốc nữa. Quả tình, mỗi khi cầm chiếc hộp quẹt trên tay, tôi chẳng thể chẳng thể nghĩ đến em. Em đã dành cho tôi sự quan hoài quá nhiều, trên mức mà tôi xứng đáng được hưởng. Tôi đã làm được gì cho em đâu kia chứ… Rồi thì… Em rời công ty, tìm cho mình hướng đi mới, công việc mới và cả tình mới. Tôi không trách em, em xứng đáng với những gì tốt hơn thế nữa. Tôi vẫn tiếp chuyện công việc cũ của mình, vẫn như thấy hình bóng em tại nơi làm việc của mình. Nhưng, có một điều chắc em không bao giờ ngờ là không lâu sau tôi đã bỏ được thuốc. Ắt là nhờ chiếc hộp quẹt tình ái em đã tặng tôi ngày đó. Nhiều năm tháng đã qua đi, chúng tôi bặt tin nhau, nhưng tôi vẫn luôn thầm trông coi con đường em đi luôn rạng ngời hạnh phúc. Chiếc hộp quẹt vẫn bên tôi mỗi ngày, dù tôi chẳng bao giờ sử dụng. Nó nhắc tôi biết sống có nghĩa vụ với bản thân hơn, biết quan hoài và trân trọng những gì mình đang có. Cám ơn em ngày đó đã tặng tôi món quà đặc biệt này. Theo PNO

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đào tạo nguồn nhân công lĩnh vực công nghệ thông tin

18 điều mà chỉ những người sợ nóng mới hiểu

BST Xuân Hè 2015 dành cho nam của Valentino: Phóng khoáng và ma thuật