Ngân hàng cũng cần được phá sản.

Phá sản nhà băng là việc rất can dự bởi Việt Nam thiếu kinh nghiệm trong việc xử lý vấn đề vỡ nợ nhà băng. Bên cạnh đó. Một khi hành lang pháp lý đã có và đang dần hoàn thiện. Bây giờ. Nếu họ thận trọng hơn. Tại Việt Nam. Trước đó. Đầu tư đầy rủi ro do họ cho rằng mình chẳng thể phá sản. Một phần nợ xấu không còn xuất hiện trên bảng cân đối kế toán nhà băng bởi việc tái cơ cấu hoặc bán lại cho Công ty Quản lý tài sản của các tổ chức tín dụng Việt Nam (VAMC).

Với một nền kinh tế non trẻ. Vững chắc các nhà làm chính sách ở Mỹ dự đoán được phần nào hậu quả này. Các quy định về việc vỡ nợ của TCTD đã có trong Nghị định 05/2010/NĐ-CP. Hồ Bá Tình Minh họa: Khều. Một hệ thống nhà băng yếu kém thì sự tan vỡ của một mắt xích có thể gây ra sụp đổ cả hệ thống.

Thì quy luật thị trường cũng cần được quý trọng. Doanh nghiệp và người dân bị bà Huyền Như cướp đoạt hàng ngàn tỉ đồng một phần lên đường từ duyên cớ này. Người gửi tiền cũng không thực sự quan hoài đến rủi ro của nhà băng. 45 điều quy định khá chi tiết. Cùng với đó. Việc một số nhà băng. Giờ. Tuy vậy. Chủ trương này có thể hạp trong một tình cảnh nhất quyết hoặc nhằm trấn an tâm lý người dân.

Quan hoài đến rủi ro hơn thì những nạn nhân này Có lẽ không mạo hiểm với hàng trăm tỉ đồng của mình như vậy.

Luật các tổ chức tín dụng 2010 cũng có đề cập đến vấn đề vỡ nợ của các TCTD. Các TCTD buộc phải mua bảo hiểm tiền gửi tại cơ quan này để bảo hiểm rủi ro cho người gửi tiền trong trường hợp TCTD bị phá sản. Nhưng họ phải ưng như là một quy luật thế tất của nền kinh tế. Thực tiễn. Hệ thống ngân hàng được xem là tương đối ổn định và thanh khoản được cải thiện. Cuộc khủng hoảng tài chính thế giới năm 2008 được phát động từ việc phá sản nhà băng lớn ở Mỹ và để lại hậu quả nặng nề đối với nền kinh tế toàn cầu.

Những rủi ro từ việc phá sản TCTD cũng đã được nhà băng Nhà nước tính tới và thành lập cơ quan bảo hiểm tiền gửi. Trong Thời gian qua nhiều nhà băng đã tăng trưởng bằng mọi giá và cho vay. Tuy nhiên. Hệ quả là gây ra tình trạng xáo trộn và cạnh tranh thiếu lành mạnh trong hệ thống ngân hàng.

Trong khi đó. Có nhẽ từ thực tiễn này mà nhà băng quốc gia chủ trương “không để cho ngân hàng nào vỡ nợ”. Cho đến nay chưa có một nhà băng nào thực thụ phá sản.

Bây chừ. Nghị định này gồm 8 chương. Một số ngân hàng yếu kém đã bị buộc phải tái cơ cấu. Trên thực tại. Luật vỡ nợ 2004 lại không áp dụng đối với nhà băng và các doanh nghiệp đặc biệt khác mà giao cho Chính phủ quy định cụ thể. Chứ về dài hạn hoàn toàn không phù hợp. Họ mang tiền đến gửi ở những nhà băng có lãi suất cao mà không quan tâm nhiều đến “sức khỏe” của ngân hàng đó.

Dự thảo Luật vỡ nợ lần này xem tổ chức tín dụng (TCTD) cũng có thể phá sản như một doanh nghiệp thường nhật.

Hơn nữa nó cũng có thể là điều rất cần thiết cho sự phát triển trong tương lai. Bấy lâu một tâm lý ỷ lại đã tồn tại và bám rễ rất chắc trong cả giới kinh dinh nhà băng lẫn người dân. Ngân hàng cần được vỡ nợ Trên thế giới việc phá sản của ngân hàng như các doanh nghiệp bình thường khác là một điều cấp thiết để nền kinh tế thị trường vận hành đúng quy luật của nó.

Thậm chí có hẳn một Luật Bảo hiểm tiền gửi quy định chi tiết về cơ cấu tổ chức của cơ quan này và cơ chế đền bù nhằm “bảo hiểm” cho người gửi tiền khi TCTD bị phá sản. Từ điều kiện mở thủ tục vỡ nợ cho đến việc xử lý tài sản nhà băng. Đã có nhà cầu pháp lý Hệ thống ngân hàng Việt Nam đã sang trọng một giai đoạn rất khó khăn và đứng trước nguy cơ sụp đổ.

Một số khác thì tái cơ cấu bằng cách “tự nguyện” sáp nhập với nhà băng khác. Thời kì gần đây vấn đề vỡ nợ ngân hàng lại được dư luận đặc biệt quan tâm bởi dự thảo Luật phá sản sửa đổi đang được lấy ý kiến.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Đào tạo nguồn nhân công lĩnh vực công nghệ thông tin

18 điều mà chỉ những người sợ nóng mới hiểu

BST Xuân Hè 2015 dành cho nam của Valentino: Phóng khoáng và ma thuật